Bạn đang xem bài viết Top 5 Truyện Teen Hay Nhất Đọc Là Nghiền Ngay Thôi được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Eduviet.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
#1 Xu xu, đừng khóc!Thuộc thể loại truyện Teen, Xu xu, đừng khóc của tác giả Hồng Sakura đã khiến người lôi cuốn ngay từ những trang sách đầu tiên. Phong cách viết truyện blog trẻ trung, hài hước chính là điểm thu hút lớn nhất trong Xu xu, đừng khóc! Truyện kể về nhân vật chính là cô nhóc Trường Xuân – biệt danh Xu Xu. Cô bé có trí thông minh tuyệt đỉnh, chỉ số IQ rất cao, tính cách rất dễ thương.
#2 Ngày mưa sẽ ngừng rơiTop truyện teen hay nhất không thể bỏ lỡ phải kể đến Ngày mưa sẽ ngừng rơi của tác giả Vỹ Lau. Truyện có nhiều tình huống gay cấn, dở khóc dở cười, hồi hộp về mối tính tay ba của các nhân vật. Nhân vật chính sẽ có những phút trải lòng thầm lặng, có khi cực đoan, nhút nhát chạy trốn thực tại. Đọc cuốn truyện, độc giả sẽ thấy hạnh phúc sao mà mong manh khó nắm bắt đến vậy! Hãy trân trọng những điều mà bạn đang có!
Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, nhưng cũng nhiều uẩn khúc, khó ruồng bỏ, chắn chắn sẽ mang lại cho bạn nhiều cảm xúc. Liệu kết thúc truyện, có phải, ngày mưa sẽ ngừng rơi như chính tiêu đề của câu chuyện? Mời các bạn cùng đón đọc.
#3 Thanh xuân năm ấy mang tên emTuổi thanh xuân của bạn thế nào? Có ai đó để “crush” – ai đó để thầm thương trộm nhớ không? Nếu có thì cuốn truyện này của Nhất Cửu Huyền Âm là dành cho bạn đấy. Truyện kể về nhân vật Lâm Hoàng Thiên – thiếu gia tập đoàn Lâm thị – người thừa kế của tập đoàn. Còn cô gái Diệp Tuyền Nhi lại là người nổi tiếng ở ngôi trường mà Lâm Hoàng Thiên theo học. Rồi những nhân vật sẽ có những tình cảm, biến đổi tính cách và trải qua tuổi thanh xuân như thế nào.
#4 Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương“Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng đến bao nhiêu vậy, cái này cũng bỏ vào miệng được à?” chính là lời mở đầu của cuốn truyện được xếp vào top truyện teen hay nhất hiện nay. Chính câu hỏi ấn tượng này cũng như nội dung “hot” được đề cập trong truyện đã thu hút đông đảo độc giả. Tác giả Quẫn Quẫn Hữu đã xây dựng thành công nhân vật theo phong cách ngôn tình sủng. Tỉnh lại sau giấc ngủ cô nhìn trong gương thấy chính mình tóc giống như là quả lựu đạn bị nổ, mặt thì xăm giống như quỷ.
#5 Thiếu gia lạnh lùng và tiểu thư siêu quậy đáng yêuMột chàng công tử kiêu ngạo đầy nam tính, một tiểu thư đáng yêu, nhí nhảnh. Họ gặp nhau, dành tình cảm cho nhau và mang đến cho độc giả những giây phút, khoảnh khắc thật ngọt ngào, lãng mạn, hồi hộp. Tuy nhiên, tình yêu của họ cũng xen lẫn hạnh phúc lẫn sự giận dỗi, thậm chí là thù hận. Liệu rằng, thù hận có khiến họ phải rời xa nhau hay không? Thù hận có khiến họ tổn thương đến nhường nào? Trong tình yêu, tổn thương là điều khó tránh khỏi.
Sau khi đọc xong cuốn truyện Thiếu gia lạnh lùng và tiểu thư siêu quậy đáng yêu, người đọc sẽ thắc mắc rằng: “Tại sao phải hận, bởi vì còn quá yêu, bởi vì nếu không yêu thì tại sao chúng lại phải hận?”. Sự hấp dẫn kịch tính đến hồi hộp của truyện biến truyện nằm trong top truyện teen hay nhất.
Tuổi mới lớn có biết bao cảm xúc khó diễn tả thành lời. Hãy đến với top truyện teen hay nhất hiện nay để được trải lòng, được thấu hiểu và yêu thương!
Top 10 Truyện Đam Mỹ Hay Nhất Đọc Ngây Ngất
Tuy không được xuất bản chính thống như các thể loại truyện khác, nhưng Top truyện đam mỹ hay nhất vẫn thu hút rất đông độc giả. Để hiểu hơn về thế giới đam mỹ, người đọc chắc chắn không thể bỏ qua bản tổng hợp thú vị này.
Đại caĐại ca là tác phẩm thuộc Top truyện đam mỹ hay nhất, kể về nhân vật Ngụy Khiêm – chàng trai sinh ra trong một gia đình “tệ nạn” có mẹ là gái điếm. Tuổi niên thiếu của cậu trải qua trong khổ cực. Mồ côi cha, phải chăm sóc thêm cả cô em gái cùng mẹ khác cha và thằng bé lang thang nhặt được ngoài đường. Để có thể nuôi gia đình và đủ tiền đi học, Ngụy Khiêm sẵn sàng làm mọi việc. Từ bảo kê trong CLB nhà hàng, đến việc đánh thuê, buôn bán… cậu ta làm hết, miễn sao có đủ tiền.
Tuy nhiên, Ngụy Khiêm không bao giờ chấp nhận làm việc trái với đạo đức lương tâm. Chính vì ý chí mạnh mẽ đó đã đưa Ngụy Khiêm từ nơi tận cùng của xã hội để leo lên đỉnh cao được muôn người trọng vọng.
Nhớ ra tên tôi chưaNội dung tác phẩm xuay quanh hai nhân vật Hải Tú và Phong Phi. Hải Tú khá rụt rè vì mang chứng bệnh ngại giao tiếp. Khi chuyển sang ngôi trường mới để có thể cải thiện bệnh tình thì Hải Tú đụng độ Phong Phi. Phong Phi, một học sinh ngang tàn, có tiếng là “hư hỏng”.
Nhưng rồi, qua những lần tiếp xúc, hai người nảy sinh không ít rắc rối. Và cuối cùng, một câu chuyện tình yêu lãng mạn được mở ra giữa hai người…
Ma Đạo Tổ SưTrong Top truyện đam mỹ hay nhất không thể không xướng cái tên “Ma Đạo Tổ Sư”. Đây là cuốn tiểu thuyết xoay quanh hai nhân vật chính Ngụy Anh (Ngụy Vô Tiện) và Lam Trạm (Lam Vong Cơ). Truyện xảy ra ở thế giới tiên hiệp có tiên môn bách gia lớn nhất đó là Vân Mộng Giang thị, Cô Tô Lam thị, Lan Lăng Kim thị, Kỳ Sơn Ôn thị, Thanh Hà Nhiếp. Giữa họ xảy ra đấu đá tranh giành thế lực, danh vọng.
Bên cạnh những tranh chấp quyền lực, những mưu mô xảo quyệt, truyện còn thu hút bởi mối tình khắc cốt ghi tâm giữa Lam Trạm và Ngụy Anh. Đây được xem là nốt nhạc du dương làm ấm lòng người đọc sau khi dõi theo những tình tiết mang màu sắc kinh dị.
Trấn hồnNội dung tác phẩm xoay quanh chuyện luân hồi của Triệu Vân Lan và Thẩm Nguy. Vân Lan là Lệnh chủ của Trấn Hồn. Thẩm Nguy là Trảm hồn sứ. Do một tình huống hy hữu, cả hai gặp nhau ở thời hiện đại. Và tình cảm của họ dần nảy nở.
“Trấn hồn” hấp dẫn bởi tình tiết quan hệ qua lại đầy bí ẩn giữa hai nhân vật. Với yếu tố linh dị thần quái, khiến độc giả khi đọc vừa thích thú vừa bị kích thích.
Tiểu Bạch DươngKhông có gì ngạc nhiên khi tác phẩm của tác giả tiếng tăm Thủy Thiên Thừa lọt Top truyện đam mỹ hay nhất.
Sát phá langLà bản tình ca về tình yêu thuần khiết giữa Trường Canh dành cho Cố Quân.
Giữa những mưu mô xảo quyệt nơi chính trường, những khốc liệt nhẫn tâm nơi sa trường, tình yêu của họ dường như là dòng suối mát xoa dịu đau thương cả thể xác lẫn tinh thần của đối phương.
Tát dãTop truyện đam mỹ hay nhất sở dĩ phải có tên Tát Dã, bởi đây là khúc hát tình ca say lòng người giữa Tưởng Thừa và Cố Phi.
Tưởng Thừa lên thành phố sống cùng chao sau nhiều năm ở với mẹ. Tuy nhiên, cuộc sống nơi xa lạ cùng với cha đã khiến cậu trở nên lạc lõng. Một lần, vô tình cậu chạm trán anh em Cố Phi và Cố Diểu. Kể từ đây, cuộc sống của Tưởng Thừa bị xáo trộn. Cậu dần thay đổi và may mắn, cậu gặp được Cố Phi. Cả hai đã tìm thấy được ở nhau sự hòa hợp con tim. Để rồi họ cùng nhau bước qua thế giới đơn độc.
Tuyệt địa cầu sinhNếu độc giả nào vừa mê truyện đam mỹ vừa mê game PUBG thì không thể bỏ qua tác phẩm Tuyệt Địa Cầu Sinh.
Đây là câu chuyện về tình yêu, tình đồng đội, về những tuyển thủ thi đấu eSport chuyên nghiệp. Kỳ Túy là đại thần nổi tiếng trong giới game với ID là Drunk. Lão là một tên vô lại, lưu manh, mặt dày nên được đồng đội thân thương gọi ba tiếng “Lão súc sinh”. Lão đem lòng thầm thương trộm nhớ một gã trai mới lớn- Vũ Dương. Anh chàng này mới 18 tuổi có năng khiếu game bẩm sinh.
Trải qua nhiều thử thách và hiểu lầm, hai người dần hiểu rõ đối phương. Và rồi mặc cho cả thế giới thấy không hợp, họ vẫn kề vai sát cánh cùng chinh phục các giải đấu lớn nhỏ. Hơn hết, họ quyết định cùng ở bên nhau đến trọn đời.
Sơn hà biểu lýTrong Top truyện đam mỹ hay nhất, độc giả luôn bị hấp dẫn bởi câu truyện giả tưởng đầy kịch tính “Sơn hà biểu lý”. Tình yêu cùng tính cách của hai nhân vật chính Chử Hoàn và Nam Sơn, làm lay động mọi trái tim độc giả. Cuộc chiến đẫm máu để bảo vệ ngọn núi thần và tộc dân càng tăng thêm sự hưng phấn cho tác phẩm.
Một thiên anh hùng ca, một cuộc tình trắc ẩn và một chuyến phiêu lưu hấp dẫn, “Sơn hà biểu lý” xứng đáng để mọi người mau mau nhảy vào.
Đọc thầmĐây là một trong những tác phẩm được giới trẻ đón đọc bởi sự hòa hợp lý thú của đam mỹ và trinh thám. Xoay quanh cuộc sống của hai anh chàng Lạc Văn Chu và Phí Độ. Lạc Văn Chu sinh ra trong gia đình quan chức, cuộc sống bình lặng, là con nhà quan chức. Lúc mới vào làm cảnh sát, Văn Chu cảm thấy buồn chán vì toàn bị phái đi làm mấy nhiệm vụ lẻ tẻ như bắt trộm, tìm chìa khoá… Nhưng rồi khi tham gia phá án về vụ tự tử của mẹ Phí Độ, thì cuộc đời anh ta bắt đầu sang trang.
Phí Độ mới hơn 20 tuổi đã lên làm chủ tịch của một công ty lớn. Tuy nhiên cậu lại lớn với một tuổi đầy bi kịch và ám ảnh. Cha Phí Độ là một tên biến thái. Giả vờ yêu mẹ cậu để chiếm tài sản sau đó lại hành hạ bà đến trầm cảm. Ông ta còn huấn luyện Phí Độ theo một cách man rợ đó là học cách giết mèo con, chó con. Ông bắt Phí Độ xem những cảnh máu me bạo lực. Dù rằng tuổi thơ bị méo mó, nhưng Phí Độ lại luôn giữ một tâm hồn thật thanh bạch.
Và liệu rằng, cuộc gặp gỡ giữa Phí Độ và anh chàng Văn Chu có khiến cuộc đời của hai nhân vật trở nên tốt đẹp hơn? Và rồi bí mật về vụ án của mẹ Phí Độ sẽ diễn ra như thế nào? Nếu yêu thích phiêu lưu mạo hiểm, các fan đam mỹ trinh thám không nên bỏ lỡ tác phẩm hấp dẫn này
Xã hội loài người ngày càng phát triển như một bức tranh muôn màu muôn vẻ. Và Top truyện đam mỹ hay nhất là một trong những mảng màu khác lạ tạo nên sự độc đáo của bức tranh ấy mà bất kỳ ai cũng mong muốn khám phá.
Đọc Truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Lái xe để cục cảnh sát, bởi vì không có giấy thông hành, nên bị bảo vệ chặn lại ngay cửa.
“Các người tìm ai?”Bảo vệ hỏi.
“Tìm ai?”Dương Minh quay đầu lại hỏi Tiếu Tình.
“Đưa tôi đến khu điều tra kinh tế, tôi cũng không biết cụ thể phải tìm ai”Tiếu Tình nói với bảo vệ.
“Vậy không được, không có người cụ thể, xe không thể vào”Bảo vệ nói.
“Chúng tôi dừng ở đây, không phải là bị phát sao?”Dương Minh bất đắc dĩ nói.
“Tôi cũng không có biện pháp, tôi chỉ làm việc theo quy định”bảo vệ đáp, phỏng chừng lời này đã nói ra vô số lần, cho nên trên mặt không chút biểu tình.
“Đúng rồi, tôi quen biết một hình cảnh tên là Hạ Tuyết”Dương Minh đột nhiên nhớ ra mình có người quen trong cục.
“Hạ Tuyết? Là người nào?”Bảo vệ nghe thấy cái tên này có vẻ xa lạ.
“Còn nữa, tôi cũng nhận thức đội trưởng Trần Phi của bọn họ”Dương Minh vội vàng bỏ sung.
“À, Trần đội trưởng!”Bảo vệ nghe xong lập tức nói : “Sao cậu không nói sớm? Vào đi!”
Dương Minh lái xe vào trong cục, tìm một vị trí ngừng lại, xem ra, chú Trần tương đối có tiếng, mà hắn ta không biết rằng, bản thân vừa mới đắc tội với con gái của chú.
Cùng Tiếu Tình đi vào khu điều tra kinh tế, tìm Mã cảnh sát phụ trách vụ án này, Kỳ Thật chuyện rất đơn giản, Vương Tích Phạm đã nói qua với Vương Học Phạm, có người muốn hắn chết, nếu đi ra sẽ càng nguy hiểm, không bằng cứ ngồi trong tù đi. Cho nên Vương Học Phạm cũng nhận toàn bộ tội, sợ mình bị phán nhẹ, đi ra sẽ bị thế lực kia trả thù, cho nên cái chuyện ăn cắp y dược trước kia cũng nói ra.
Cứ như vậy, không cầ nhân chứng, tội phạm tình nghi đã tự thú, có thể trực tiếp đưa ra tòa.
“Chuyện này đại khái là như vậy, cô có thể ra tòa làm chứng không?”Mã cảnh sát hỏi.
“Có thể không cần làm chứng không?”Tiếu Tình hỏi.
“Bởi vì bây giờ Vương Học Phạm đã nhận tội, hơn nữa giáo sư Ngô Đồng Sơn trong trường đã đồng ý ra toàn, cho nên cô không ra làm chứng cũng không sao, dù sao luật sư cũng không xoay chuyển được tình huống hiện tại”Mã cảnh sát nói chi tiết.
“Vậy tôi có thể suy nghĩ được không?”Tiếu Tình hỏi.
“Đương nhiên có thể, cô cũng có thể không cần làm nhân chứng trực tiếp, cho nên tôi chỉ hỏi ý kiến của cô”Mã cảnh sát cười nói.
Ra ngoài, Tiếu Tình trưng cầu ý kiến của Dương Minh : “Dương Minh, em thấy chị có nên ra làm chứng không?”
“Em cảm thấy không quan trọng, có giáo sư Ngô là được rồi”v lắc đầu, Tiếu Tình dù có đi hay không cũng không có ý nghĩa gì, Vương Học Phạm bây giờ đã nhận tội rồi!
“Vậy được, chị sẽ nghe lời em, lát nữa chị sẽ gọi điện từ chối bọn họ, bây giờ trực tiếp từ chối có chút không tốt”Tiếu Tình nói : “Bây giờ chúng ta đi đâu?”Tiếu Tình nhìn đồng hồ, mới hơn mười giờ sáng, còn chưa tới trưa.
“”Đi mua di động cho chị trước, cái hiện tại của chị cũng đã quá cũ rồi!”Dương Minh nói : “Bây giờ chỉ là lãnh đạo trường học, chủ nhiệm hệ sao có thể dùng di động hư được chứ!”
“Vậy ý của em là chủ nhiệm hệ nên hủ bại?”Tiếu Tình cười hỏi.
“Không phải là lễ vật của em trai tặng cho chị gái sao… là chị gái…”Dương Minh cười thầm.
“Không nói với em nữa, được rồi, vậy mua một cái đi”Tiếu Tình cũng cảm thấy di động của mình gần đây không còn dùng được nữa, pin dùng chưa được một ngày đã hết, màn hình đôi khi không hiện gì cả.
Dương Minh cùng Tiếu Tình vừa lên xe, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng kêu : “Dương Minh! Cậu đứng lại cho tôi!”
Dương Minh hoảng sợ, hắn đối với âm thanh này phản xạ có điều kiện, theo bản năng giơ hai tay lên.
“Em giơ tay làm gì?”Tiếu Tình kỳ quái hỏi. Ngay cả Hạ Tuyết đuổi theo cũng vô cùng kì quái nhìn Dương Minh.
“Dương Minh, không phải cậu làm chuyện gì đó xấu xa sao?”Hạ Tuyết trừng mắt nhìn Dương Minh, mặt đầy hoài nghi.
“Chị hai à, chị hở một chút là nổ súng, sao tôi không giơ tay được!”Dương Minh cười khổ nói : “Cô cũng đủ bạo lực không, cô cho rằng đang đóng phim sao? Hở chút là nổ súng, lần trước tôi chỉ lái xe máy, xém tí đã bị cô bắn chết rồi, không phải bây giờ tôi bị ám ảnh tâm lý sao!”
“Hì!”Hạ Tuyết cười nói : “Lần trước tôi nổ súng lên trời, cậu cho rằng tôi thật sự có thể bắn cậu sao? Bất quá chỉ là hù dọa cậu thôi! Đám lái xe đó vô cùng càn rỡ, không nổ súng cảnh cáo, bọn họ sẽ dừng xe sao?”
“Sao không nói sớm, tôi còn tưởng rằng cô muốn bắn tôi chứ. Lúc ấy tôi đang kích động, còn tưởng rằng mình sắp toi rồi chứ”Dương Minh hạ hai tay ra, vô cùng bất đắc dĩ nói.
“Nếu tôi muốn bắn cậu, cậu cho rằng bây giờ cậu có thể đứng nói chuyện cùng tôi?”Hạ Tuyết bĩu môi nói.
Tôi muốn bắn cậu! Lời này… có vẻ rất mờ ám, chẳng qua Dương Minh đã quen cách nói chuyện của Hạ Tuyết, so với lần đẩy ngã lần trước, không có gì là kinh hãi thế tục.
“Cậu vội vàng đi làm gì? Vì sao vừa thấy tôi đã trốn vào xe?”Hạ Tuyết chất vấn.
“Hạ đại cảnh quan, con mắt nào của cô thấy tôi trốn vào xe? Tôi quan minh chính đại lên xe, sau đó quan minh chính đại chuẩn bị ời đi, hiểu chưa?”Dương Minh có chút chán nản, cách dùng từ của cô hình như có vấn đề thật? Không biết thành tích ngữ văn năm đó của nàng ta là bao nhiêu nữa?
“Cậu không phát hiện ra tôi?”Hạ Tuyết sửng sốt hỏi ngược lại.
“Con lạy má, má đang mặc cảnh phục, ở trong cục phần lớn mọi người đều mặc cảnh phục, căn bản là con không nhìn thấy má”Dương Minh nói thật, đang mờ ám với Tiếu Tình, làm gì có thời gian mà nhìn cái khác!
“Quên đi, tôi còn tưởng rằng cậu muốn trốn tôi, không muốn mời tôi ăn cơm!”Hạ Tuyết nhún vai nói. “Nào có, nếu cô lo lắng, vậy bây giờ mời cô?”Dương Minh nói.
“Không cần, hôm khác đi, lát nữa tôi có nhiệm vụ”Hạ Tuyết lắc đầu : “Đúng rồi, cậu nhận thức chú hai của tôi?”
“Chú hai của cô là ai?”Dương Minh hỏi ngược lại.
“Hạ Chí Đông”Hạ Tuyết nói.
“Không biết, họ Hạ mà tôi biết, chỉ có một người, đúng rồi, tôi còn biết hạ lưu”Dương Minh bắt đầu nói bậy.
“Hạ Lưu?”Hạ Tuyết ngạc nhiên, lập tức cắn răng cả giận nói : “Dương Minh, trong đầu cậu cả ngày chỉ nghĩ cái này hả! Sao lúc nào cũng âm u thế? Cậu không thể nghĩ chuyện trong sạch một chút sao?”
“Có thể!”Dương Minh nghiêm trang gật đầu : “Không phải chuyện quang minh nào cũng dễ làm! Hay là về sau cô sinh con trai, đặt tên nó là Dương Quang Minh đi! Làm chuyện nhiều quang minh a!”
“Sinh con trai đặt tên là Dương Quang Minh? Vì sao lại là Dương Quang Minh?”Hạ Tuyết lầm bầm một lần, đột nhiên, sắc mặt tái ngay tức khắc, trong mắt phát ra lửa giận, hét lớn : “Dương Minh! Cậu đi chết đi, ngay bây giờ!”
“Haha!”Dương Minh cười, nhanh chóng kéo Tiếu Tình vào xe.
“Rầm!”Hạ Tuyết đá một cái vào cửa xe, nháy mắt xuất hiện một cái lỗ to, Hạ Tuyết còn chưa hết giận, còn đá mạnh thêm mấy cái, sau đó mới khập khiễng rời đi.
Dương Minh ngồi ở trong xe cười ngã nghiên, cô còn tưởng cô là siêu nhân nước Mỹ hả? Đá sắt? Không đau chết mới lạ đó!
“Dương Minh, sao em lại hư như vậy!”Tiếu Tình cũng có chút buồn cười : “Miệng rộng quá, không biết che đậy”
“Haha, không sao đâu, hai người cũng quen rồi”Dương Minh nói : “Chị Tiếu Tình, chị cũng không biết, lần trước em lái xe máy trên đường, con cọp bạo lực đó tự nhiên nổ súng, xém tí đã hù chết em!”
“….”Tiếu Tình trầm mặc một chút, hỏi : “Em thích nàng ta?”
“Thích? Haha!”Dương Minh cười nói : “Đùa à!”
Tiếu Tình lắc đầu, không nói gì, chẳng lẽ mình hiểu lầm? Chẳng qua cũng không sao, chỉ cần Dương Minh vui vẻ là được rồi.
Dương Minh lái xe đến một cửa hàng điện thoại lớn, sau đó đi vào, đến quầy chuyên bán Nokia, Dương Minh hỏi : “Xin hỏi các người nơi này có bán Nokia N98 không?”
“Nokia n98?”Người bán hàng sửng sốt : “Tiên sinh, kiểu điện thoại đó còn chưa ra thị trường, bây giờ loại hiện đại nhất là n96, chứ không có n98”
“Chưa ra thị trường?”Dương Minh sửng sốt lấy điện thoại của mình ra hỏi : “Chưa ra thị trường vậy cái của tôi từ đâu mà có?”
“Xin lỗi tiên sinh, ngài có thể bị lừa rồi, đây là đồ giả, bên ngoài bắt chước iphone, bên phía Nokia còn chưa ra đời mẫu n98!”Người bán hàng ngại ngùng nói.
“A? Đồ giả?”Dương Minh cảm thấy trên mặt mình như phát sốt, mẹ nó, thằng chó Tất Hải này, dám lấy đồ giả ra lừa lão tử? Con mẹ mày, sớm biết nên kiểm tra một chút!
Dương Minh nhanh chóng cất cái điện thoại vào túi, sắc mặt có chút xấu hổ nổi : “Cái đó … à, là của một người bạn cho tôi, vậy cho tôi mượn cái n96 xem thử đi!”
5 Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất Hiện Nay 2023
1. Ma Thiên Ký
Truyện Ma Thiên Ký của tác giả Vong Ngữ được xem là tác phẩm mang lối hành văn khá mới lạ khi đây là thể loại tiên hiệp nhưng vẫn khoác lên mình được màu sắc võ hiệp. Ma Thiên Ký kể về một thiếu niên sống trong nơi mà thức ăn là thịt người. Trong một lần bị truy đuổi, hắn ta đã gục ngã, nhưng kết thúc lại mở ra một câu chuyện mới. Hắn bước vào một thế giới khác, một thế giới hoàn toàn mới mẻ. Nhưng hai “tâm hồn” không thể tồn tại trong một thể xác, luôn gặp những hoàn cảnh trớ trêu đến oan nghiệt, mà cũng có khi hiểm họa như hiện ra trước mắt. Nhân vật chính của chúng ta, Liễu Minh sẽ sống như thế nào trong trạng thái luôn gặp những gian truân, trắc trở…
2. Kiếm Động Cửu ThiênTruyện Kiếm Động Cửu Thiên là truyện mới ra mắt đang thu hút sự quan tâm của rất nhiều bạn yêu thể loại truyện kiếm hiệp, không có gì đáng phải ngạc nhiên nếu Kiếm Động Cửu Thiên trở thành tác phẩm nổi tiếng nhất của tác giả Cô Đơn Địa Phi. Tuy là truyện kiếm hiệp cổ điển nhưng Kiếm Động Cửu Thiên lại mang khuynh hướng hiện đại, truyện không ngần ngại đề cập đến mối quan hệ nam nữ giữa sắc dục và các qui tắc cổ hủ thời xa xưa, đó là vấn đề mà dường như là vô hình trong thể loại kiếm hiệp. Kiếm Động Cửu Thiên mang một phong cách rất mới mẻ, lối kể chuyện, cách tạo tình huống, thắt nút mở nút tạo nên cái riêng cho chính tác giả rất hợp với gu của các bạn thị giả trẻ ngày nay.
3. Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương KhungĐây là lần thứ ba tác giả Dantelucifer viết lại Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung. Do có nhiều người kêu ca rằng nhân vật chính quá trâu. Thứ hai nhân vật chính quá YY toàn dùng sức mãnh chiếm đoạt nhân vật nữ chính. Lần này ta viết nhân vật chính sẽ lớn từ từ, hơn nữa không có vô địch mà vẫn bị đối thủ dập. Tiêu chí là không đánh được hôm nay ta chạy sau tu luyện quay lại đáp lễ. Tình cảm nhân vật chính với nữ chính sẽ theo sự phát triển tự nhiên. Ta để cho tình cảm tự phát triển chích vì vậy mà chuyện tình cảm sẽ vô cùng rắc rồi và phức tạp nhiều khi ức chế cho người đọc. Thế nên độc giả phản cảm yêu cầu không đọc. Nơi này là thế giới thuộc về đấu khí, không có ma pháp hoa tiếu diễm lệ, thứ có, chỉ là đấu khí đã phồn diễn đến đỉnh cao! Nhưng có một người hắn từ nơi khác đi tới nơi này. Hắn nhận được một chiếc nhẫn thần bí mà trong chiếc nhân lại tồn tại vô cùng nhiều các loại công pháp. Đến tột cùng là tại sao hắn lại đến nơi này. hắn chỉ đơn giản đến nơi này hay sao còn là có một âm mưu khác. Đây là một thế giới thuộc về Đấu Khí, không hề có ma pháp hoa tiếu diễm lệ, chỉ có đấu khí cương mãnh phồn thịnh ! Tưởng tượng thế giới đó sẽ phát triển ra sao ?
4. Minh Triều Ngụy Quân TửTruyện Minh Triều Ngụy Quân Tử của tác giả Tặc Mi Thử Nhãn thuộc thể loại truyện lịch sử nhưng không được chú trọng về vấn đề này cho lắm vì truyện lấy chủ đạo hài hước làm chủ đạo. Nội dung truyện với những màn phiêu lưu trên chốn giang hồ, những khó khăn ở đất miền Nam, tình thầy trò, huynh đệ và cả chính trị lẫn thời thế. Hoàng đế Hiếu Tông trọng hưng Đại Minh, tiểu tử Chính Đức hoang đường phóng đãng, sĩ tử sục sôi bàn chuyện giang sơn, Hán Vệ phiên úy như sói như hổ. Ở cái thời đại cơ hội và nguy cơ cùng cùng tồn tại, tại triều Đại Minh thịnh thế rộn ràng, một người trẻ tuổi tên là Tần Kham thổi thêm chút gió xuân. Khi hắn dùng tư thái phong nhã làm xằng làm bậy, định nghĩa trong lòng thần, võ tướng thái giám Đại Minh đối với hai chữ “Quân tử” cuối cùng cũng triệt để đảo điên. Nhưng tác phẩm vẫn chân thực, sống động lại logic, mang theo dáng dấp cũng những truyện lịch sử khác!
5. Toàn Chức Cao ThủTruyện Toàn Chức Cao Thủ của tác giả Hồ Điệp Lam thuộc thể loại truyện võng du với nhân vật chính đam mê game cực đỉnh. Vô số lý do để trục xuất hắn nhưng hắn vẫn còn niềm đam mê tìm ẩn! Sau khi rời khỏi nơi cày cuốc năm xưa, hắn trở thành nhân viên quản lý trong một tiệm net nho nhỏ. Thế nhưng, với kinh nghiệm về game trong 10 năm. Mang theo những hồi ức năm nào, cùng món vũ khí tự chế vẫn chưa hoàn thành, hắn lại bắt đầu quay về con đường đỉnh cao ấy…Đó mới chính là đam mê thực thụ không chùn bước. Bạn có thể thưởng thức những tác phẩm kinh điển khác tại website: chúng tôi
Theo: Hoàng Đảo
Hoa Thiên Cốt, Đọc Truyện Hoa Thiên Cốt
Chương 1: Thủy quỷ chặn đường
Trời không sao cũng không trăng, tối đen như một vực sâu thăm thẳm, khiến người ta không phân biệt rõ đâu là trên đâu là dưới, giống như chỉ cần đi nhầm một bước thì sẽ rơi xuống đó.
“Nam Mô A Di Đà Phật, Nam Mô A Di Đà Phật…” Một đứa bé khoảng mười hai, mười ba tuổi một mình đi nhanh trên đường, tay phải cầm một chuỗi tràng hạt lẩm bẩm niệm, tay trái cầm một chiếc đèn lồng làm bằng giấy dầu.
Nói nàng đang đi chẳng thà bảo rằng đang chạy, bởi cái thứ vẫn luôn theo sau kia chỉ vì e ngại chuỗi tràng hạt mới không dám vồ đến. Xung quanh tối đen như mực, chỉ có đốm lửa nhỏ giống đèn lồng đang bay lơ lửng giữa không trung. Khắp nơi yên tĩnh đến kỳ lạ, ngay cả tiếng nước chảy, tiếng chim chóc côn trùng cũng không thấy đâu.
Sắp tới thôn rồi, chỉ cần vào trong thôn là sẽ yên tâm, nàng không ngừng nhắc nhở mình dẫu mặt đã trắng bệch, mồ hôi lạnh đầm đìa. Tay phải nàng liên tục kéo chiếc áo làm bằng da tám con chó đen kín hơn để mùi của bản thân không tản ra nhiều.
Nhưng khi đến chiếc cầu đá đầu thôn, nàng liền đờ đẫn ở đó. Một người phụ nữ cầm ô giấy đứng trên cầu đối diện thẳng với nàng. Mặt ô thêu hình hoa đào đỏ rực, bộ váy màu trắng cũng vậy. Chiếc ô che rất thấp, không nhìn rõ mặt người đó. Rõ ràng là oi bức đến mức không có một chút gió, nhưng làn váy kia lại bay phần phật.
Nàng sợ tới mức cứng đờ tại chỗ, hai chân run rẩy. Xong, ma đưa lối quỷ dẫn đường rồi.
“Nam Mô A Di Đà Phật…” Nàng tiếp tục khẽ niệm, nghiêng người qua phía kia cầu, cúi đầu giả bộ không thấy ả. Nhưng chớp mắt một cái, ả đã đứng trước mặt nàng. Đôi giày màu trắng thêu hoa tinh xảo dính đầy bùn đất, cạnh chân là một vũng nước, còn có các loại rong rêu xanh biếc cùng vỏ sò. Lúc này nàng mới nhìn rõ, thứ trên vạt váy kia không phải hoa đào, mà là máu tươi thấm ướt.
Đột nhiên, ngọn đèn lồng ánh vàng dịu dàng trong tay nàng bắt đầu chuyển thành màu xanh rồi đỏ lên một cách kỳ lạ, giống như đang bị nhiễm máu vậy. Không khí tràn ngập mùi gây của thịt rữa cùng mùi tanh hôi của máu.
“Nam Mô A Di Đà Phật…” Kiên trì giơ chuỗi tràng về phía trước, nữ quỷ kia lùi hai bước, nàng lại tiến lên hai bước.
Khi nàng sắp tới cuối cầu, một tiếng cười ghê rợn vang lên. Nữ quỷ trước mặt nứt toác ra, tứ chi đứt ra thành vô số đoạn, giống như bị chém nát, mặt đất đều là máu và giòi bọ.
Nàng bị dọa suýt chút nữa ném chuỗi hạt trong tay và đèn lồng bỏ chạy, hai chân run lẩy bẩy.
Rồi nàng thấy có cái gì đó tròn tròn nhanh như chớp lăn ra từ dưới ô, mái tóc dài màu đen cuốn quanh, là cái đầu của nữ quỷ đó! Cả người nàng như bị đóng băng, không thể cử động. Một giọng nói không ngừng gào thét trong đầu, chạy đi chạy đi, nhưng chân không thể nhích nửa bước.
Cái đầu kia giống như một quả bóng da, lăn qua lăn lại theo hình vòng cung, cứ đụng vào thành cầu thì bắn ngược trở lại. Nó nhanh chóng cọ tới bên chân nàng, làm nàng sợ tới mức suýt ngã bệt xuống đất.
Yên lặng một lúc, nàng trừng mắt nhìn cái đầu đột nhiên bất động bên chân, tim sắp nhảy vọt khỏi họng. Bỗng nhiên, cái đầu kia lăn lại gần hơn, bây giờ nàng mới nhìn thấy mặt của ả. Trên mặt đó có hai hốc lớn đen sì, đôi mắt đã bị móc ra, một con mắt không biết đi nơi nào, một con mắt khác thì được mạch máu, dây thần kinh và các bộ phận liên kết dính nửa trên mặt, lúc ẩn lúc hiện, con mắt trắng dã hung ác đảo về phía trước trừng cô bé. Đôi môi ả như bị cá dưới sông cắn nát, run rẩy như muốn nói gì đó với nàng, nhưng lại chỉ phát ra tiếng lạch cạch giống tiếng gió thổi qua khe cửa gỗ.
Nàng cố nhịn cơn buồn nôn, vượt qua chiếc cầu chạy về phía trước, bất chấp việc giẫm lên phần tay trên mặt đất. Đột nhiên chân nàng bị chộp lấy, là một nửa cánh tay phải, ngón tay ngâm trong nước trương phình, thối rữa và trắng bệch. Những chỗ đứt của cánh tay còn nhìn thấy cả xương trắng.
Trong nỗi sợ hãi, nàng phát hiện cái đầu kia như đang bắn sang phía mình, nó há to miệng cắn phập vào cẳng chân phải của nàng. Cơn đau hòa lẫn với không khí âm u lạnh lẽo nháy mắt truyền khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể.
Nàng quơ chuỗi hạt đánh về phía nữ quỷ, nghe thấy tiếng xèo xèo như thịt tươi đặt trên miếng sắt nóng đỏ, rất lâu sau cái đầu kia mới tróc ra. Nàng co cẳng bỏ chạy, lại đột nhiên nghe thấy tiếng gì đó vỡ bụp một tiếng, thấy dưới lòng bàn chân lấn cấn. Vừa nhấc chân lên xem thì không ngờ lại là một con mắt khác của nữ quỷ kia vừa bị mình bất cẩn giẫm nát, mủ và giòi bọ đang tuôn ra ào ạt.
Nàng vừa nôn khan vừa chạy như bay khỏi cầu, chợt nhận ra cái tay kia vẫn đang nắm lấy chân mình, mà cái đầu kia vẫn còn lăn trên cầu, răng trên răng dưới lập cập, gọi: “Tay, tay, tay…”
Tiếng gọi vừa thê thảm lại vừa khủng bố, nhưng nữ quỷ không thể xuống cầu, cũng không thể đuổi theo. Người chết thảm trong nước, linh hồn vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại ở nơi đây.
Nàng cố hết sức kéo cánh tay kia ra khỏi chân mình rồi ném nó quay trở về cầu, sau đó xoay người chạy thục mạng. Gương mặt nàng sớm đã cắt không còn một giọt máu.
Người trong thôn lúc đó đều đã ngủ, yên tĩnh tới mức ngay cả tiếng gà chó kêu cũng không nghe thấy. Nàng điên cuồng chạy tới đập cửa tiệm thuốc, nhưng tất cả mọi người giống như đều chết trong mơ, không có lấy một chút phản ứng, không có lấy một nhà sáng đèn. Nàng liều mạng đập cửa một lúc lâu mới có người trả lời.
“Ai đấy…?”
“Trương đại phu, Trương đại phu, con là Tiểu Cốt! Mau tới cứu cha con, ông ấy sắp chết rồi!” Tiểu Cốt lòng nóng như lửa đốt hét to.
“Được, được, Tiểu Cốt, con đừng lo, đợi bác mặc quần áo và lấy đồ đã. Nhanh thôi, nhanh thôi…”
Không lâu sau, một ông cụ đã bạc nửa đầu mang theo hòm thuốc bước ra, vội vội vàng vàng chạy đến bên cạnh nàng.
“Sao con lại đi một mình trong đêm hôm khuya khoắt thế này! Đi đường không gặp thứ gì chứ?”
“Vừa nãy trên cầu có… Không còn cách nào khác, ba đột nhiên bệnh nặng…” Tiểu Cốt nắm chặt áo Trương đại phu, nấp phía sau ông, khập khiễng bước đi, người vẫn còn run lẩy bẩy. Khi đi đến gần tới cầu lén nhô đầu ra, lại thấy thi thể tàn tạ và con mắt mình giẫm nát lúc nãy bày đầy trên mặt đất đã biến mất. Giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Bát tự[1] của nàng rất hiếm, âm khí quá nặng, thiên sát cô tinh[2], trăm năm khó gặp. Lúc nàng ra đời cũng là lúc mẫu thân vì khó sinh mà mất, cả thành vởn một mùi hương lạ lùng. Rõ ràng là cảnh xuân tươi đẹp, ấy vậy mà chỉ trong nháy mắt trăm hoa úa tàn, vì thế nàng tên Hoa Thiên Cốt.
[1] Bát tự: Là một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết can chi, âm dương, ngũ hành… căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính.
[2] Thiên sát cô tinh: Sao chiếu mệnh của một người, tức nghĩa tất cả những người thân xung quanh sẽ gặp tai họa.
Phụ thân nàng là một tú tài thi rớt nhiều năm, vì mệnh tốt nên vẫn nuôi nấng được nàng đến bây giờ. Nhưng bởi vì thể chất Hoa Thiên Cốt rất dễ hấp dẫn yêu quái, mang đến cho thôn không ít phiền phức, nên họ đành phải ở trong một căn nhà gỗ bên con sông chảy qua thôn.
Hoa tú tài đã mời cao tăng tha phương đến xua quỷ sửa mệnh cho Hoa Thiên Cốt, song vị hòa thượng đó cũng chỉ lắc đầu. Ngài cho Hoa Thiên Cốt một chuỗi tràng hạt đã mang bên mình nhiều năm và dùng da của tám con chó đen may thành áo khoác giấu đi mùi thơm lạ lùng mà chỉ yêu quái ngửi được trên người nàng, lại còn dặn dò sau khi mặt trời lặn tuyệt đối không được ra khỏi nhà, thế nên Hoa Thiên Cốt mới sống bình an được đến năm mười hai tuổi.
Trương đại phu thương nàng tuổi còn nhỏ mà phải chịu nhiều tủi cực nên rất quan tâm đến hai cha con họ. Ông là thầy thuốc, tay nắm quá nhiều sinh mệnh, dính dáng tới sống chết của quá nhiều người, dương khí và sát khí tương đối nặng nên tiểu quỷ bình thường không dám tới trêu chọc. Trương đại phu nắm tay Hoa Thiên Cốt về nơi hai cha con họ ở, trên đường không gặp bất cứ phiền phức gì.
Bệnh của Hoa tú tài rất nặng, sống bao năm với Hoa Thiên Cốt, không thể tránh khỏi một số loại tà khí quấn thân, chưa tới bốn mươi mà lại già nua ốm yếu như người năm mươi, sáu mươi. Trương đại phu lắc đầu thở dài, chỉ sợ đêm nay không qua khỏi.
Hoa Thiên Cốt chạy ra chạy vào đun nước, sắc thuốc, lau mồ hôi cho Hoa tú tài, không dám để mình rảnh rỗi. Có lẽ trong lòng nàng đã mơ hồ nhận ra cho nên luôn lo lắng sợ hãi. Thế gian này, nàng chỉ có cha là người thân duy nhất.
Hoa tú tài rốt cuộc không thể gượng được đến hừng đông, lúc hấp hối vẫn lo lắng sau khi mình chết Hoa Thiên Cốt chỉ còn một mình sẽ ra sao. Trương đại phu an ủi ông sẽ thu dưỡng chăm sóc Hoa Thiên Cốt, nhưng Hoa tú tài lại không muốn liên lụy tới Trương đại phu, cũng sợ đại phu không bảo vệ Hoa Thiên Cốt được lâu. Vì thế dặn Hoa Thiên Cốt sau khi ông mất thì lên Mao Sơn[3] bái sư học nghệ. Đợi đến khi thành tài sẽ không sợ yêu ma quấn thân nữa.
[3] Mao Sơn: Mao Sơn được mọi người biết đến với uy danh đệ nhất khưu tà trừ ma. Mao Sơn phái có các đời tông sư rất nổi tiếng, qua nhiều thời, sáng tạo ra những pháp thuật xuất chúng, có ảnh hưởng rất lớn đến văn hóa đạo giáo Trung Hoa.
Hoa Thiên Cốt nắm chặt bàn tay đang lạnh dần đi của cha mình mà buồn bã hiu quạnh. Đến cả cha cũng đi rồi, một mình nàng đơn côi ở lại trên đời này còn có ý nghĩa gì nữa? Nàng cố ép mình không được khóc, từ nhỏ đến lớn, việc cha nghiêm khắc nhất với nàng chính là không cho nàng khóc. Nàng biết một là vì mình khóc trời sẽ có chuyện lạ, hai là vì cha biết ông không thể ở bên nàng mãi, nên bắt nàng cố gắng học cách tự lập và mạnh mẽ.
Trương đại phu giúp nàng xử lý vết thương trên chân, lau sạch đống máu đen đặc, vẩy chút tàn hương, thoa ít thuốc mỡ, băng bó lại. Chỉ là chút độc của xác chết, cũng không nghiêm trọng lắm.
Ngày hôm sau Trương đại phu và vài người nhiệt tình trong làng giúp nàng làm một tang lễ đơn giản. Trương đại phu cho rằng nàng còn quá nhỏ, không thể ở một mình bên ngoài được, ông muốn nhận nuôi nàng trước, ít nhất tới khi vết thương trên chân nàng lành lại. Nhưng nàng quyết định một mình ra đi, vâng lời cha lên Mao Sơn học tập. Trương đại phu không lay chuyển được nàng, đành phải giúp bán mấy món đồ có giá trong nhà lấy tiền, sau đó lại cho nàng thêm ít ngân lượng.
Đêm hôm sau, Hoa Thiên Cốt mặc áo da chó, nghe tiếng gió lùa và tiếng kêu khóc inh ỏi, nằm trên ván giường trong căn nhà gỗ trống trơn mở hai mắt thức trắng đêm. Trong đầu nàng đầy những âu sầu và băn khoăn về con đường tương lai. Sáng sớm tinh mơ, nàng chào từ biệt mọi người tiến lên Mao Sơn.
Trắc trở trên đường hơn hai tháng, vất vả lắm mới tới được chân núi, nàng nghỉ tạm một đêm rồi lại khởi hành. Có điều đi thế nào cũng không lên được đỉnh cao nhất, rõ ràng đã ở ngay trước mắt rồi song cuối cùng vẫn quay về chỗ cũ.
Chẳng lẽ ma làm? Nàng vốn là đứa mù phương hướng, dù người chỉ đường có giải thích cặn kẽ bao nhiêu, cho dù có cả bản đồ, nàng vẫn luôn lạc đường. Hơn nữa tối đến không thể đi, sáng lại bị ma ám, nên lâu như vậy mới đến được Mao Sơn.
Đi lòng vòng trên núi mấy ngày, từ Nhị Mao đến Tam Mao, hết hang này tới động kia, rõ ràng đỉnh núi đã ở trước mặt rồi nhưng nàng lại không thể lên được.
Hoa Thiên Cốt trông ra xa, núi non trùng điệp xanh ngắt một màu, mênh mông không người ở. Đỉnh núi Mao Sơn cao ngất giống như đỉnh đầu của chòm sao Thanh Long xanh biếc, đang bồng bềnh trong biển mây mờ mịt.
Ài, thần tiên ơi, rốt cuộc các vị trốn ở nơi nào? Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu nhìn bầu trời lúc nãy còn nắng đẹp giờ đã âm u nhiều mây. Nàng vươn tay ra, chợt thấy những hạt mưa đang rơi lất phất. Xung quanh rậm rạp cây cối, nàng bỗng hoang mang không biết đâu là hướng Bắc.
Hoa Thiên Cốt mặc chiếc áo khoác màu xanh đã sửa nhỏ đi của cha, tóc buộc cao giả nam, đầu đội nón, tay trái khoác hành lí, tay phải cầm gậy là cành cây lúc nãy vừa bẻ xong, vẫn mặc trên người chiếc áo da chó như hình với bóng, bên hông còn giắt một cái liềm cũ.
Mưa dần nặng hạt, chân nàng lấm lem bùn đất, càng đi càng khó khăn. Không xong rồi, mệt quá, Hoa Thiên Cốt ngồi dưới một gốc cây đại thụ nghỉ ngơi tránh mưa. Ngày tìm đường, tối vội vã tìm chùa chiền, nhà dân hoặc lán ngựa của nhà trọ đặt chân. Nếu tới nơi đồng không mông quạnh, cũng chỉ có thể tìm ngôi miếu đổ nát nào đấy, hoặc là trèo lên cây ngủ.
Mặc dù nàng đã gặp quỷ vài lần, còn bị bóng đè nữa, nhưng may nhờ có chuỗi phật châu và mấy lá bùa trong miếu bảo vệ nên không có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa nàng cũng biết linh hồn của cha nhất định đang thầm bảo vệ mình. Chỉ có điều ma quỷ gặp gần đây càng ngày càng lợi hại, quả nhiên ngôi làng nhỏ của nàng vẫn còn kém xa. May mà Mao Sơn là nơi linh khí, nàng đi lòng vòng mấy ngày nay nhưng dù là ban ngày hay ban đêm đều không gặp trở ngại gì.
Nàng lấy màn thầu ra ngoạm một miếng lớn. Trước giờ chỉ nghe người ta đồn đạo sĩ Mao Sơn trừ yêu diệt ma, cũng không biết có lợi hại như thế thật hay không. Nàng lại không mang nhiều ngân lượng bên người, không thể đóng nhiều tiền học phí. Mấy vị đạo sĩ ấy liệu có chịu nhận một con nhóc làm đồ đệ không đây?
Mưa tạnh dần, Hoa Thiên Cốt tiếp tục đi về phía trước, trong rừng thoảng một mùi hoa lá cây cỏ quyện với đất bùn. Bầu trời quang đãng, những giọt sương trên bông hoa ven đường ánh lên sáng ngời trong suốt. Hoa Thiên Cốt vui vẻ đứng lại, ngồi thụp xuống mở to mắt nhìn, cố gắng nhớ tên loài hoa này. Từ nhỏ nàng đã rất yêu hoa, nhưng những bông hoa chạm qua tay nàng đều héo úa trong nháy mắt rồi hóa thành tro bụi, thế nên nàng chỉ có thể nhìn chứ không thể đụng, buồn bực vô cùng.
Mỗi lần nhìn thấy hoa tâm trạng nàng đều thoải mái hơn rất nhiều, thật muốn miết những cánh hoa trắng muốt, muốn hôn lên nhụy hoa vài cái! Cúi đầu xuống, chun mũi ngửi, nàng chợt cảm thấy giờ phút ấy tất cả đều thơm ngát mùi hoa, tâm tình vui vẻ hẳn lên.
Nàng đứng phắt dậy, nhưng không ngờ trời mưa đường trơn, bất cẩn ngã lăn xuống sườn núi. Tay theo phản xạ nắm lấy đám cỏ trên mặt đất, lá cỏ hình răng cưa sắc bén cứa lên tay nàng, máu tươi từng giọt thấm xuống đất, cả vùng hoa cỏ xanh tốt cháy đen trong chớp mắt. Hoa Thiên Cốt nhìn chuyện mình vừa gây ra, lòng chợt thấy buồn bã.
Dưới kia mặc dù không cao lắm, nhưng ngã xuống lùm cây chắc chắn vẫn sẽ bị thương khắp người. Nàng cố gắng bám vào mấy nhành cỏ trèo lên phía trên. Chân vừa trượt một cái, bùn đất vốn xốp sụp hẳn xuống, Hoa Thiên Cốt luống cuống tay chân vừa may giẫm lên được thứ gì đó ở chỗ sườn dốc. Sau đó dồn hết sức bò về phía trước.
Phủi phủi bùn đất trên người đi, vừa quay đầu lại thì thấy thứ mình vừa giẫm lên nào phải tảng đá, mà rõ ràng là một chiếc xương ống chân trắng đục. Còn một số xương khác thì theo bùn đất rơi xuống lùm cây.
“A Di Đà Phật, A Di Đà Phật…” Trong bụng Hoa Thiên Cốt gió lạnh thổi vù vù, hài cốt kia có lẽ là của một người xấu số ở nơi hoang vu hẻo lánh này bị cướp giết hại rồi ném xác, sau đó bị dã thú ăn luôn. Mặc dù có hơi sợ, nhưng nàng vẫn từ từ trượt xuống sườn núi, thu thập từng chiếc xương rồi dùng một manh áo gói lại. Tiếp theo đào một cái huyệt không sâu lắm chôn cất, lấy một mảnh gỗ cắm lên mộ.
Hoa Thiên Cốt lấy tiểu đao xiêu xiêu vẹo vẹo khắc vài chữ lên bia gỗ, sau đó bái lạy, xoay người tiếp tục tìm đường lên núi.
Nhưng cho đến tận khi trời sắp tối vẫn không tìm được đường, nàng đành phải quay lại hang động đã ở hai ngày trước. Nàng đốt một đống lửa, gặm lương khô cứng ngắc, không khỏi nản lòng thoái chí, núi này thật sự có đạo sĩ và thần tiên? Vì sao mình tìm hoài mà không thấy? Ngay cả đỉnh núi cũng không thể đi lên! Haizzz…
Dù đã lấy nhành cây và bụi cỏ khô lấp kín cửa động nhưng đêm vẫn không sao ngủ ngon được. Chỉ cần có chút gió cũng sẽ hoảng sợ choàng tỉnh giấc. Mãi cho đến sau nửa đêm nàng mới mệt mỏi ngủ thiếp đi. Đang mơ màng thấy có người tiến vào, đứng ở ngay bên chỗ mình nằm, là một thiếu niên mặc theo lối đạo sĩ.
“A! Cuối cùng cũng tìm thấy rồi! Xin đạo trưởng hãy thu nhận con làm đồ đệ.” Hoa Thiên Cốt vội vàng quỳ xuống đất.
Người thiếu niên lắc đầu: “Mau đứng lên, ta hôm nay tới là có ý muốn cảm tạ ngươi. Nếu không phải nhờ ngươi, ta không biết mình phải phiêu đãng trên núi này bao lâu nữa.”
Hoa Thiên Cốt mặt trắng bệch phản ứng lại: “Ngươi… ngươi là thứ kia… buổi sáng thứ kia…”
Thiếu niên mỉm cười gật đầu: “Ngươi đừng sợ, ta tới là để tạ ơn, mặt khác còn muốn nhờ ngươi giúp một việc.”
“Giúp, giúp cái gì?”
“Ta muốn nhờ ngươi chuyển lời tới sư phụ của ta, Phù Đồ đạo trưởng.”
“Ông ấy là đạo sĩ trên Mao Sơn sao?”
“Không, ta không phải đệ tử Mao Sơn, mà là môn hạ phái Lao Sơn. Tên ta là Lâm Tùy Ý. Vốn dĩ một tháng trước sư phụ sai ta tới Mao Sơn đưa vài thứ cho Thanh Hư đạo trưởng, nhưng không ngờ giữa đường lại bị đại ma đầu Xuân Thu Bất Bại chặn đánh, chẳng những cướp đồ còn dùng pháp lực hủy đi linh thể của ta. Ta hy vọng nếu ngươi có thể tìm thấy Thanh Hư đạo trưởng thì hãy kể lại chuyện này cho ngài ấy, xin ngài ấy chuyển lời lại cho sư phụ ta, chắc bây giờ ông ấy đang sốt ruột chờ ta về lắm.”
“Được, được…” Hoa Thiên Cốt liên tục gật đầu. “Nhưng, phải làm thế nào mới gặp được Thanh Hư đạo trưởng? Ta đến đây đã nhiều ngày mà vẫn không tìm được đường lên núi.”
“Ngươi đến Mao Sơn để bái sư?”
“Đúng vậy.”
“Một cô gái như ngươi mà cũng muốn trảm yêu trừ ma sao? Ta chưa từng nghe thấy Mao Sơn thu nhận nữ đệ tử.”
“Không phải ta muốn trảm yêu trừ ma, chỉ muốn mấy thứ đó cách xa ta một chút, đừng tới tìm ta nữa là đã cám ơn lắm rồi.”
“Mùi trên người ngươi quả thực rất kỳ quái, nhưng pháp lực của ta vẫn còn thấp, không thể nhìn ra chỗ nào khác biệt.”
“Ngươi có thể nói cho ta biết đường lên núi không?”
Đọc Truyện Harry Potter Cùng Kho Báu Bí Mật
Chương 71: Cho con mèo này đặt tên
Tiểu thuyết: Harry Potter cùng bí mật bảo tàng tác giả: Miêu Tinh Nhân nhà uông số lượng từ: 2266 thời gian đổi mới : 2023-04-23 0 bát:59
“Đợi một chút, bộ trưởng tiên sinh!” Harry gấp rút nói, “Cho ta xử lý nói thế nào?”
“Xử lý? !” Fudge trừng mắt nhìn, giống như mới nhớ tới có chuyện như thế.
“Ta vi phạm!” Harry nói, “Hạn chế trẻ vị thành niên sử dụng ma pháp pháp lệnh!”
“A, thân yêu hài tử, chúng ta sẽ không vì một chút như vậy việc nhỏ xử lý ngươi!” Fudge không kiên nhẫn quơ hắn nướng bánh mì, “Đó là cái sự kiện ngẫu nhiên, chúng ta sẽ không vẻn vẹn vì mọi người thổi phồng bác gái liền đem bọn hắn đưa đến Azkaban đi!”
Những lời này để Harry có chút mơ hồ, cái này cùng hắn đi qua cùng bộ phép thuật chỗ đánh quan hệ hoàn toàn không khép được đập.
“Tại năm ngoái, một ngôi nhà nuôi gia tinh tại dì ta nhà chồng đem Dudley biến ra đuôi heo ba, ta liền nhận lấy một lần chính thức cảnh cáo!” Harry cau mày nói, “Bộ phép thuật nói, nếu như lại ở nơi đó thi triển bất luận cái gì ma pháp, Hogwarts liền muốn khai trừ ta!”
Hoàn mỹ chất vấn, Ewen nhiều hứng thú nhìn thấy Fudge đột nhiên lộ ra lúng túng.
“Tình huống thường thường biến hóa, Harry! Tại tình huống trước mắt dưới, chúng ta nhất định phải suy tính là ngươi. . . Tốt a, ngươi khẳng định không muốn bị khai trừ a?”
“Đương nhiên không được.” Harry vội vàng trả lời.
Nghe được Harry, Fudge thoải mái mà cười ha hả, hắn đem rượu a lão bản Tom hô đi qua, ra hiệu đối phương cho Harry mở một cái phòng, lại liên tục dặn dò Harry ở sau đó hai tuần lễ thành thành thật thật đợi tại Hẻm Xéo bên trong đừng đi ra ngoài, nhất là không nên đến Muggle Luân Đôn đi loạn đi dạo.
Sau đó hắn phủ thêm mình trường bào, chuẩn bị rời đi.
“Bộ trưởng tiên sinh, các ngươi có Sirius Black tin tức sao?”
Nghe được Harry, Fudge ngón tay tại trường bào ngân cài lên trượt một cái.
“A, ngươi nghe được cái này tin tức! Tốt a, không có, còn không có đâu, bất quá bắt hắn lại chỉ là vấn đề thời gian. Azkaban thủ vệ còn chưa từng có thất bại qua, bọn chúng lần này tức giận ghê gớm, so ta biết lần nào đều lợi hại.” Fudge thanh âm có một chút run rẩy.
“Như vậy tạm biệt, thân yêu Harry.” Fudge cùng Harry nắm tay.
Harry vội vàng truy vấn đối phương có thể hay không tại mình tới thăm Hogsmeade đồng ý bề ngoài mặt ký tên, Fudge lộ ra một bộ không thoải mái bộ dáng.
Hắn quả quyết cự tuyệt Harry, trên mặt biểu lộ càng không tự nhiên lại, Ewen nhìn thấy hắn tại xoay người lúc, lặng lẽ xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
Chờ đến Ewen cùng Harry ăn xong riêng phần mình nướng bánh mì về sau, bọn hắn đi theo Tom đi đến một đạo xinh đẹp thang lầu gỗ, đi vào một gian cổng có một cái đồng thau bảng hiệu ghi rõ là số mười một gian phòng, Tom mở cửa. Trong phòng có một trương nhìn qua rất thoải mái giường lớn, mấy món rất ánh sáng cao su Mộc gia cỗ, lò sưởi trong tường bên trong hỏa thiêu đến đôm đốp rung động, vừa rồi một mực không thấy Hedwig tại tủ quần áo trên đỉnh đứng vững.
“Hedwig!” Harry ngạc nhiên gọi nói, ” nguyên lai ngươi ở chỗ này, ngươi đem lá thư này cho Ewen đưa đi đến sao, hắn nói thứ gì?”
Hắn lập tức dừng lại, hắn phát phát hiện mình rời đi Dursley một nhà lúc, vội vàng cho Ewen viết cái kia cái tin nhắn, chính hoàn hảo không chút tổn hại thắt ở Hedwig trên đùi, khẽ động cũng không có động.
Harry đột nhiên có chút bận tâm tới đến, Hedwig không có khả năng tìm không thấy Ewen, nhưng là đối phương vì cái gì không có cho mình hồi âm, sẽ sẽ không phát sinh cái gì ngoài ý muốn.
Ngay tại hắn nghi ngờ thời điểm, Hedwig đột nhiên bay đến cái kia vẫn đi theo mình mèo đen bên cạnh.
Ewen vừa mới nhảy lên giường, liền thấy Hedwig đánh giá mình, màu hổ phách trong ánh mắt tràn đầy cảnh giác, sau đó nó giống như nhìn thấu mình ngụy trang, kêu rột rột vài tiếng, thân mật đi lên lên tiếng chào, muốn đem trên chân tấm da dê giao cho mình.
Một con mèo đang nhìn tin, cái này thực sự quá kì quái!
Harry đi theo ngồi vào trên giường, không yên lòng nhìn xem Ewen.
Hắn đơn giản không thể tin tưởng mình rời đi cây râm đường mới bất quá mấy giờ, liền phát sinh nhiều chuyện như vậy, mình thế mà không có bị khai trừ, còn có ròng rã hai tuần có thể thoát khỏi Dursley một nhà ngày tốt lành.
Bất quá Ewen vì cái gì không có cho mình hồi âm, chẳng lẽ hắn cũng giống Hermione cùng Ron như thế đi nước ngoài, như thế, Hedwig liền không có cách nào đem thư đưa cho hắn.
Còn có cái này đột nhiên xuất hiện mèo đen, nhìn Hedwig dáng vẻ, giống như nhận biết đối phương.
Harry lật ra cả người, vươn tay muốn ôm chặt con mèo này, đối phương lập tức tránh qua, tránh né, dùng bất mãn thần sắc nhìn xem mình. Harry xưa nay không biết một con mèo nguyên lai sẽ có như thế nhân tính hóa biểu lộ động tác, thật sự là một cái tên kỳ quái.
Ngay sau đó, hắn đột nhiên nghĩ đến mình còn không biết con mèo này tên gọi là gì, nếu như mình dự định nuôi nó, như vậy là không phải hẳn là cho con mèo này lên một cái tên? !
Harry suy nghĩ rất nhiều danh tự , chờ đến bầu trời ngoài cửa sổ từ thật sâu màu xanh tím biến thành lạnh như băng màu gỉ sét sắc lúc, hắn đã mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai, Harry còn đang trong giấc mộng, bỗng nhiên cảm giác được có đồ vật gì ép trên người mình, hắn mở choàng mắt, phát hiện ép trên người mình lại là Ewen.
Cái này nhưng làm hắn giật nảy mình, lập tức tỉnh cả ngủ.
“Ewen, Ewen, mau tỉnh lại!” Harry đẩy chính đang say ngủ Ewen, “Ngươi chừng nào thì tới, có thấy hay không ta cho ngươi viết lá thư này, còn có. . . Ngươi chạy thế nào đến trên giường của ta tới? !”
“Buổi sáng tốt lành, Harry!”
Ewen dụi dụi con mắt, hắn phát hiện mình đã thay đổi trở về, nguyên bản tiêu hao hầu như không còn ma lực hoàn toàn khôi phục, thậm chí có không nhỏ tăng trưởng.
Nhìn thấy Harry trừng tròng mắt nhìn xem mình, hắn vội vàng cùng đối phương giảng chuyện đã xảy ra, hắn làm sao Animagus biến thành một con mèo nhỏ, làm sao trên đường bị một cái chó đen tập kích. Bất quá có một chút hắn chưa hề nói, cái kia chính là tối hôm qua truy mình cái kia đại hắc cẩu nhưng thật ra là Sirius Black.
“Ngươi, ngươi nói tối hôm qua cái kia mèo đen là ngươi biến?” Harry kinh ngạc nói, “Khó trách ta một mực cảm giác nó là lạ, một cái bình thường mèo là sẽ không ăn chocolate cùng nướng bánh mì, đúng không?”
“Không sai, ta nguyên bản còn kỳ vọng ngươi có thể sớm phát hiểm một điểm.” Ewen điểm một cái, tại đối phương nhìn soi mói, biến thành một con mèo đen lại lần nữa thay đổi trở về.
“Ta sớm nên nghĩ tới, cái này cùng McGonagall giáo sư, pháp thuật này gọi là cái gì nhỉ?” Harry hâm mộ nhìn xem Ewen.
“Animagus!” Ewen nói, “Hi vọng ngươi có thể giúp ta giữ bí mật, Harry, ta dự định đưa nó làm vì một đòn sát thủ.”
“Không có vấn đề, ta sẽ thay ngươi bảo mật. Bất quá ngươi làm như thế nào, McGonagall giáo sư nói đây là một hạng phi thường phức tạp, vô cùng nguy hiểm pháp thuật?”
“Ta từ Tom Riddle cùng Salazar Slytherin nơi đó đạt được hơi có chút trợ giúp.” Ewen đi theo ngồi dậy, “Ngươi nếu là muốn học, ta có thể dạy ngươi, chủ yếu chỗ khó tại ma lực tích lũy bên trên, như quả không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi đại khái có thể tại mấy năm sau học sẽ pháp thuật này.”
Sau đó, Ewen lại cùng Harry nói một hồi “Animagus” sự tình.
Hai người xuống lầu ăn điểm tâm xong, hắn đem gia đinh gia tinh Dobby triệu hoán tới.
Ròng rã một đêm không có tìm được Ewen, Dobby nhìn qua dọa sợ, trên ngón tay của hắn mặt quấn đầy băng vải, nhìn nhất định hung hăng trừng phạt qua mình, hắn tại hai người trước mặt khóc rống một đoạn thời gian rất dài, cái này khiến Ewen rất áy náy.
Hắn an ủi một hồi Dobby, mới làm cho đối phương trở về đem hành lý của mình thu thập tới.
Sau đó, hắn lại đi ra ngoài cho mẹ của mình đánh một thông điện thoại, nói cho đối phương biết mình tiếp xuống hai tuần lễ muốn ở tại Hẻm Xéo, mãi cho đến khai giảng, để nàng không cần lo lắng. Không có gì bất ngờ xảy ra, Mason phu nhân đem Ewen hung hăng dạy dỗ một trận, mãi cho đến cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý yêu cầu của hắn.
Cập nhật thông tin chi tiết về Top 5 Truyện Teen Hay Nhất Đọc Là Nghiền Ngay Thôi trên website Eduviet.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!